Những người con Kon Tum luôn có những nỗi niềm như vậy...
“Bước vào đại học đồng nghĩa là tôi phải xa rời mảnh đất Kon Tum thân thương. Nhưng ở nơi xa tôi vẫn luôn nhớ đến nơi ấy, bỗng dưng đôi khi cảm xúc bồi hồi lại dâng lên trong lòng. Tôi thấy được chợ Lớn những khi tôi đi qua khi hít cái mùi của những ngôi chợ nơi xa lạ. Tôi trầm lắng nghe tiếng chuông giáo đường và nhớ về nhà thờ gỗ của...tôi. Ngắm hoàng hôn nơi sông Hương tôi lại càng thèm cái bình minh tinh mơ nơi cầu treo Konklor. Thế đấy dầu đi thêm nhiều nơi, biết thêm nhiều thứ nhưng từng cái ngóc ngách, từng hồn người KonTum, tôi dành nơi trang trọng để mà cất lấy”
Bùi Trung Vĩnh, Đại học Y Dược Huế
“Đã bao giờ bạn muốn rời xa chốn đô thành tấp nập ồn ào và vội vã kia chưa? Để tìm về chốn bình yên trong tâm hồn mình. Kon tum-nơi phố núi yên ả, nồng ấm luôn ám ảnh trong tiềm thức, níu giữ gót chân của những con người phương xa tìm về nơi đây”
Trần Thị Mỹ Duyên, THPT Kon Tum
“Năm 9 tuổi tôi cùng gia đình chuyển đến Kon Tum, trong tiềm thức của tôi trước đó thì Kon Tum là một nơi khá là xa lạ từ cái tên cho đến “dáng hình”. Nhưng đến khi tôi đặt chân đến mảnh đất này, bởi sự thanh bình sự hiếu khách của người dân nơi đây thì dường như giữa tôi và Kon Tum chẳng còn khoảng cách, tôi dần trở nên yêu nơi này, và xem nó như quê hương thứ 2 của mình”
Nguyễn Thúy Hà, THPT Kon Tum
Comentarios